Latest topics | » Download photoshop 9.0 by Admin Sun Apr 25, 2010 6:33 pm
» Happy birthday you Khải _ Mr Boo ( ^ _ ^ ) !!! by thienthan Tue Apr 20, 2010 9:34 pm
» we hương của meou nè !!! by Admin Mon Apr 19, 2010 5:20 pm
» Tin Nhắn - Những Thông Điệp Yêu Thương Gửi Đến Tất Cả Mọi Người by duc_coc7_cp_qn Wed Apr 14, 2010 9:02 pm
» Vì anh đánh mất by thuthu Wed Apr 14, 2010 8:28 pm
» "Culb Độ" - Phong cách, xu hướng 2010 by meou Sat Apr 10, 2010 10:42 am
» Chơi ngông với hình xăm by meou Sat Apr 10, 2010 10:36 am
» Những kiểu tâm lý phụ nữ khiến đàn ông sợ by meou Sat Apr 10, 2010 10:25 am
» Giấu vào đôi mắt by meou Sat Apr 10, 2010 10:22 am
» Hai Bà Mẹ by meou Sat Apr 10, 2010 9:40 am
|
Windowns | Windowns ,Other, PHẦN MỀM,OFFICE , Driver , Diver Of laptop , Bios,upgrade bios , Giáo Trình IT , Game Offline , Game Online , Thế Giới Giải Trí, Music, Tâm Sự
,
|
|
| Tin tức dành cho teen đây: | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
meou
Tổng số bài gửi : 75 Join date : 17/03/2010 Age : 34 Đến từ : thiên đường ...........
| Tiêu đề: Re: Tin tức dành cho teen đây: Tue Mar 23, 2010 3:54 pm | |
| Nghiệt ngã đời cụ bà 93 tuổi ăn xin để mua quan tàiĐể sống qua ngày, bà cụ phải đi ăn xin suốt 33 năm, thế mà vẫn bị kẻ vô lương lừa lấy mất chút tiền còm cõi cụ dành mua quan tài cho chính mình. Đến chợ, mệ tìm một góc khuất rồi ai cho thì cho không thì thôi, không bao giờ kèo nài, năn nỉ. Đã sống cùng cô đơn, khổ đau và bệnh tật qua hai thế kỷ, từng nếm trải đủ sự khốc liệt của chiến tranh, sự hà khắc của tư tưởng phong kiến, sự đau đớn của một người mẹ mất con, giờ đây khi đã vào cái tuổi 93 tưởng như mệ (bà) Nậy đã bị thời gian làm cho quên lãng bao đau khổ của một kiếp người nhưng giờ mệ vẫn sống, vẫn miệt mài lao động bằng chính sức của mình và vẫn nhớ những chuyện đã qua. Tiếp chuyện phóng viên trong căn nhà tình nghĩa, mệ đã kể chuyện đời mình. Nghiệt ngã số phận “người mẹ sát con” Vào khu phố 11, thị trấn Gio Linh, tỉnh Quảng Trị hỏi “mụ Nậy xin ăn” ai cũng biết và chỉ ngay về phía cuối làng, nơi có căn nhà của me. Hằng ngày mệ đi từ sáng sớm, con đường người bình thường chỉ đi khoảng 15 phút có khi mệ phải hai ba tiếng mới đến được chợ Mệ sinh năm 1917, trong một gia đình nông dân có 6 anh chị em. 93 tuổi, mệ vẫn còn nhớ tên từng người. Mệ đọc cho tôi nghe: Nguyễn Thị Cựu, Nguyễn Thị Ngoan, Nguyễn Hữu Cận, Nguyễn Thị Nậy, Nguyễn Thị Đĩu, Nguyễn Thị Lộc. Mệ nhớ rõ cả những kỷ niệm mà mấy anh em sống cùng nhau thời chăn trâu, cắt cỏ. “Ngày đó trong sáu anh chị em thì chỉ một mình người trai kế của mệ, Nguyễn Hữu Cận, là được bố mẹ cho đi học. Còn con gái ngày đó phải ở nhà”, mệ cho biết. Nhưng chiến tranh loạn lạc làm ly tán cả, giờ đây chỉ còn cụ Đĩu (em gái của mệ) là còn sống nhưng cũng đã 90 tuổi. Thế nhưng hai chị em lại khắc tính nhau nên chẳng mấy khi gặp nhau. Còn những người khác chết cả và chết năm nào mệ cũng không rõ. Mệ nhớ lại: “Mệ lấy chồng từ năm 22 tuổi, hồi đó mệ cũng thuộc vào hạng hoa khôi trong làng nên bố mẹ gã mệ cho một anh thợ bá công (thợ sữa chữa xe máy, xe đạp, máy chữ) có của ăn của để làng bên. Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”. Hai vợ chồng sống hòa thuận cho đến năm 23 tuổi thì mệ sinh đứa con đầu lòng kháu khỉnh. Nhưng đứa con chỉ sống được mấy tháng thì chết. Hai năm sau mệ lại sinh lần thứ hai và lần này sinh đôi, hai đứa con sinh ra cũng bụ bẫm đẹp đẽ nhưng cũng chẳng sống được quá 1 năm. “Từ đó mẹ chồng và chồng quy cho mệ tội sát con. Chồng đánh đập, mẹ chồng hắt hủi nhưng mệ vẫn nhẫn nhịn”, mẹ kể mà đôi mắt mờ đục vẫn còn ngấn lệ. Và cũng từ đó, hạnh phúc chẳng bao giờ đến với mệ nữa. Mười ba năm sau ngày mệ lấy chồng, mệ dứt áo ra đi khi nghĩ mình đã trọn tình với chồng và hai người con. Hơn 10 năm làm dâu, mệ trở về quê làm ruộng với hai bàn tay trắng. Góp nhặt tiền chuẩn bị cho... ngày chết Mệ cho biết từ nhỏ đến lớn mệ chưa biết đến bệnh viện là gì. Cả cuộc đời sống cực khổ đạm bạc nhưng đau ốm mệ cũng chưa từng. Thế rồi tai họa cũng đã đến. Mệ nhớ lại: “Rời nhà chồng về làm ruộng được mấy năm thì khoảng năm 56 tuổi, bỗng dưng mệ bị lòa cả hai mắt và mấy năm sau thì mù hẳn. Mệ bắt đầu ăn xin từ đó. Mấy năm sau có đoàn từ thiện về mệ mới đi chữa được mắt nhưng chỉ sáng mỗi một con. Tuổi đã già sức yếu, mệ vẫn tiếp tục sống nhờ những tấm lòng hảo tâm. Nhưng số phận vẫn chưa buông tha cho mệ, năm 70 tuổi mệ bị liệt nửa người”. Cô Trần Thị Thương - người vẫn thường bán cá cho mệ ở chợ Cầu (Gio Linh - Quảng Trị) nói: “Hằng ngày cụ vẫn mua cá ở chỗ tôi, mua thì cụ trả tiền, mình cho tiền thì lấy nhưng cụ đã mua là cụ trả”. Một ngày từ nhà mệ ra đến chợ người bình thường đi không quá 15 phút nhưng mệ đi có khi hơn 2 tiếng. “Trời nắng cũng như trời mưa chẳng ai dám chở mệ cả, tuổi già sức yếu lỡ may ngã ai chịu”, mệ tỏ ra rất minh mẫn. Như ngày hôm nay, mệ xin được 14.000 đồng và về nhà dù còn khá sớm. Mệ bảo chỉ xin chừng ấy là đủ rồi, mệ không muốn xin nhiều hơn. Mệ giải thích: “14.000 đồng này, mệ ăn 3.000 đồng, 1.000 đồng để mua nước, còn 10.000 đồng mệ để dành lại… mua hòm (tức quan tài). Mệ đã gửi bên Hội bảo thọ một triệu tiền hòm rồi. Hiện mệ phải để dành thêm 2 triệu nữa là 3 triệu cộng với thuê một chuyến xe 500 nghìn là đủ đưa mệ… đi. Mệ không muốn phiền ai cả”. Mệ kể: “Mỗi ngày mệ ăn một nắm rưỡi gạo chia làm ba bữa: trưa, tối và sáng ngày hôm sau. Thức ăn cũng đơn giản chỉ là vài cọng rau kiếm trong vườn nhà và 2.000 đồng tiền mua cá. Mùa đông thì mệ mua một chai nước mắm vài nghìn rồi ăn dần”. Mệ cười khi nói lên bí quyết mà ông trời cho mình sống lâu là không ăn thịt, ăn nhiều rau và điều quan trọng là phải luôn lạc quan yêu đời. Mệ thường tụng kinh niệm phật và không để những điều xấu xa lọt vào tâm. “Mệ ra chợ xin ăn nhưng ai cho thì mệ lấy, họ cho mệ 1.000 đồng, nếu gặp người khó khăn mệ sẵn sàng giúp người ta”, mệ nói. Hằng ngày ở nhà một mình mệ chỉ biết ngóng ra cửa xem có ai tới nói chuyện cùng. Ít ai biết rằng, ngay cả cụ già sống bằng nghề ăn xin như mệ mà cũng từng bị kẻ gian đang tâm trộm cắp. Kể lại lần mất tiền lớn nhất vừa mới xảy ra, mệ không hối tiếc tiền mà tiếc cho hành động của kẻ trộm: “Có đứa con gái nó giả vờ ôm mệ rồi luồn tay lấy mất một triệu tiền hòm của mệ. Mấy ngày sau thì nó bị ngã tốn mất năm triệu tiền thuốc. Ở đời cái gì cũng có nhân quả. Sống tốt thì sẽ thanh thản còn trộm cắp hay gian dối thế nào cũng có ngày bị quả báo”. Hằng ngày mệ vẫn thường tụng kinh niệm phật, mệ nói có là cách để chuộc lỗi ở kiếp trước. “Nhưng quan trọng hơn việc làm này sẽ giúp mệ có một trí tuệ minh mẫn và con mắt sáng cho đến ngày chết”, mệ nói và ánh mắt mờ đục vẫn ánh lên niềm lạc quan, hy vọng. Theo VTC.vn | |
| | | meou
Tổng số bài gửi : 75 Join date : 17/03/2010 Age : 34 Đến từ : thiên đường ...........
| Tiêu đề: “Đổi” 200.000 đồng lấy... 15 năm tù Tue Mar 23, 2010 3:49 pm | |
| Trên đường đi nhận gạo cứu đói, Vừ Bá Dênh, nguyên bí thư chi bộ bản Huồi Xai 1, xã Tri Lễ, huyện Quế Phong (Nghệ An) được một người thuê xách ma túy với tiền công 200.000 đồng. Sáng nay, tòa tuyên Dênh 15 năm tù giam Vừ Bá Dênh và Vừ Bá Cha trước vành móng ngựa Sáng nay (22/3) TAND tỉnh Nghệ An mở phiên tòa sơ thẩm xét xử công khai đối với Vừ Bá Dênh (tên gọi khác là Vừ Xia Dinh, SN 1970) và Vừ Bá Cha (SN 1978) trú tại bản Huồi Xai 1, xã Tri Lễ, huyện Quế Phong, với tội danh vận chuyển trái phép chất ma túy. Theo cáo trạng của VKS nhân dân tỉnh Nghệ An, sáng ngày 26/10/2009, trên đuờng từ Huồi Xai ra UBND xã để nhận gạo cứu đói, Vừ Bá Dênh và Vừ Bá Cha gặp hai người đàn ông người Lào. Một người tự xưng là Thò Bá Pó đã nhờ Dênh và Cha xách hộ một túi vải màu đen xuống rẫy Na Ông Lốc; biết trong túi có heroin nên Dềnh và Cha từ chối. Pó bảo xách xuống nơi sẽ trả cho mỗi người 200.000 đồng, Dênh và Cha liền đồng ý. Trao chiếc túi cho Dênh xong, hai người Lào bỏ đi. Dênh và Cha đi xuống rẫy Na Ông Lốc, đến đoạn giáp ranh giữa xã Tri Lễ và xã Châu Thôn (Quế Phong) thì bị bộ đội đồn Biên phòng 519 Biên phòng tỉnh Nghệ An bắt quả tang và thu giữ chiếc túi vải. Kết quả giám định cho thấy chất bột trắng có trong chiếc túi vải là heroin có trọng lượng 85g. Tại phiên tòa, Vừ Bá Dênh và Vừ Bá Cha đã khai báo hết sức thành khẩn mong được nhận sự khoan hồng từ pháp luật. Xét thấy hai bị cáo tỏ thái độ ăn năn hối lỗi, chưa từng có tiền án, tiền sự, bản thân các bị cáo là người dân tộc thiểu số, hiểu biết về pháp luật còn hạn chế, nên HĐXX tuyên phạt Vừ Bá Dênh 15 năm tù, Vừ Bá Cha 13 năm tù giam. Theo Dân Trí | |
| | | meou
Tổng số bài gửi : 75 Join date : 17/03/2010 Age : 34 Đến từ : thiên đường ...........
| Tiêu đề: Tin tức dành cho teen đây: Tue Mar 23, 2010 3:47 pm | |
| Sửng sốt đám cưới chồng 14 lấy vợ 17 tuổi ở Long AnTân lang Hà Ngọc Toán vừa tròn 14 tuổi kết hôn cùng cô dâu Nguyễn Thị Mỹ Tiên, 17 tuổi. Chỉ riêng về tuổi tác thì “chồng” nhỏ hơn vợ đến 3 tuổi. Cô dâu - chú rể cùng gia đình hai bên Anh Hà Ngọc Tính (SN 1978) quyết định kết tình xui gia với anh Nguyễn Văn Lạc (SN 1963, cùng ngụ ấp Gò Pháo, xã Hưng Điền B, huyện Tân Hưng, Long An). Nếu cô dâu chú rể đủ tuổi quy định thì chẳng có gì phải nói. Thế nhưng khi tìm hiểu, ai cũng phải giật mình. Anh chàng tân lang Hà Ngọc Toán (con anh Tính) vừa tròn 14 tuổi kết hôn cùng cô dâu Nguyễn Thị Mỹ Tiên, 17 tuổi. Chỉ riêng về tuổi tác thì “chồng” nhỏ hơn vợ đến 3 tuổi. Theo gia đình anh Tính, việc cưới vợ cho con chưa đủ tuổi là vi phạm pháp luật nhưng anh cũng kết luận một cách khá khôi hài: “Hai đứa thương nhau quá nên cưới, nếu để lâu quá tui sợ...”. Theo tìm hiểu, người dân địa phương cho rằng, anh Tính đã ép buộc con trai mình phải cưới vợ, con không đồng ý anh còn có lời nói thô bạo, thậm chí dùng cả bạo lực. Vì sợ cha, chú rể phải chấp nhận. Đối với cô dâu Mỹ Tiên thì lại lạc quan và yêu đời hơn rất nhiều. Chị Đoàn Thị Thủy, chủ tiệm uốn tóc ở Gò Pháo kể, lúc vào tiệm trang điểm, Mỹ Tiên khoe với mọi người tại đây: “Em 17 tuổi, còn chồng em 14 nhưng hai đứa yêu nhau dữ lắm, tuổi tác đâu thành vấn đề, cưới sớm có con sớm mau được nhờ”. Ngày 14/3, đám cưới của đôi “uyên ương” chính thức tổ chức với đầy đủ lễ vật. Không chỉ mời khách trong thân tộc, xóm giềng chung xã mà anh Tính còn thuê văn nghệ ca hát tưng bừng. Khi chúng tôi đến tìm hiểu từ cán bộ ấp Gò Pháo đến hội phụ nữ, đoàn thanh niên của xã nhìn nhận rằng, chỉ biết có đám cưới ở gia đình anh Tính, còn cô dâu, chú rể bao nhiêu tuổi không ai biết cả. Nạn tảo hôn ở vùng sâu, vùng xa đang trở thành nỗi nhức nhối của xã hội, trong khi đó chính quyền cơ sở lại quá thờ ơ. Có mặt tại gia đình cặp vợ chồng trẻ, chúng tôi cảm thấy xót xa, căn nhà mái lợp lá chỉ vài chục mét vuông chật hẹp cất tạm trên nền đất dân cư. Cuộc sống của họ chỉ gắn liền với làm thuê kiếm từng đồng tiền sống qua ngày. Riêng Toán và Mỹ Tiên mới học hết cấp một. Tương lai nào đang chờ đón đôi vợ chồng “bé con” này? Theo Công An TPHCM Ly kỳ những vụ giết người khi... đang ngủCác luật sư bào chữa cho rằng sự vi phạm chỉ là những hành động vô thức và được thực hiện bởi những “bị cáo đang ngủ”. Những người mộng du và những người mắc chứng parasomna (một chứng rối loạn thần kinh trong khi ngủ), có hành vi vô thức trong khi đang ngủ, thường là vô hại. Tuy nhiên, chứng parasomnia thường dẫn đến những hành động không thể kiểm soát như tự sát thương bản thân, và thậm chí còn gây ra những hành vi hành hung người khác. Trong một cuộc tranh luận pháp lý về việc dùng chiêu bài “mộng du để bào chữa cho phạm nhân”, nhiều người cho rằng những phạm nhân này không có tội vì họ hành động trong khi đang ngủ và không hề có ý thức hay ý định phạm tội. Sau đây là bảy trường hợp giết người nổi tiếng trong lịch sử được bào chữa với lý do bị bệnh mộng du. Tuy nhiên không phải trường hợp nào cũng thành công. 1. Năm 1846, Albert Tirrell được tha bổng tội giết một gái điếm ở Boston. Tirrell đã cắt cổ và gần như làm đứt đầu nạn nhân. Anh ta còn châm lửa đốt nhà chứa, rồi trốn sang New Orleans, nơi anh bị bắt ít lâu sau đó. Luật sư của Tirrell nói rằng Tirrell mắc chứng mộng du kinh niên và đã phạm tội trong lúc đang ngủ. Hội đồng xét sử đồng ý và tuyên bố anh ta vô tội, mặc dù rất rất nhiều người không đồng tình với sự phán xét này. Trường hợp của Tirrell là trường hợp đầu tiên được bào chữa thành công nhờ vào căn bệnh mộng du trong lịch sử luật pháp Mỹ. 2. Đây là một trường hợp kinh điển xảy ra vào những năm 1870. Một người đàn ông ngủ thiếp đi trong một hành lang của khách sạn Kentucky. Khi bị người gác cổng đánh thức, anh ta đã rút súng và bắn ba phát vào người gác cổng. Trong lúc bị người gác cổng giữ nằm trên sàn, anh ta không ngừng kêu la, “Hoo-wee!”. Sau đó anh ta vùng dậy và chạy ra khỏi phòng, một nhân chứng cho biết hắn còn bắn một số người; và nhân chứng này rất buồn khi nói ra đó là ai. Sau đó anh ta bị kết tội ngộ sát, nhưng bản án đã không được thi hành vì phát hiện thấy bằng chứng về tiền sử của bệnh mộng du và anh ta bị điều khiển bởi giấc ngủ khi xảy ra vụ tấn công. Điều này đã không được đề cập đến trong phiên toà xét xử đầu tiên. 3. Người đàn ông sống ở bang Texas, Isom Bradley, những năm 1920 khai nhận rằng, mình và bà chủ nhà đang dọn giường thì anh ta thấy bỗng thấy lo lắng về một kẻ nào đó đang muốn đe doạ mình. Lo sợ về một vụ tấn công bất ngờ, lúc lên giường, anh ta mang theo một khẩu súng ngắn đặt dưới gối. Một lúc sau, khi nghe một tiếng động anh ta thức giấc, nhảy ra khỏi giường và nổ súng. Sau khi biết mình được an toàn, anh ta bật đèn. Bạn gái của anh ta đã chết dưới chân giường. Bradley bị kết tội giết người, nhưng bản tuyên án sau đó đã đảo ngược; hội đồng xét xử không được cung cấp thông tin về khả năng anh ta có thể đang ngủ và không ý thức được việc nổ súng trong lúc đang bị mộng du. 4. Một thanh niên người Canada, thoát khỏi tội giết mẹ vợ năm 1987 nhờ có bằng chứng về bệnh mộng du. Trong đêm xảy ra vụ án, anh ta ra khỏi giường, lái xe 14 dặm tới nhà bố mẹ vợ (anh có quan hệ khá gần gũi với bố mẹ vợ). Tại đây, anh ta đã bóp cổ bố vợ cho tới chết. Sau đó, anh ta dùng dùi cui đánh mẹ vợ và còn dùng dao đâm cả hai người. Bà mẹ chết ngay tại chỗ còn bố vợ anh ta thì may mắn sống sót. Parks đến sở cảnh sát. Cảnh sát cho biết anh ta dường như hoảng loạn về những gì vừa xảy ra và họ biết rằng có gì đó không bình thường. Rõ ràng Parks xuất hiện trong tình trạng bị bong gần nặng ở hai tay trong cuộc tấn công. Cùng với những nhân tố khác, bao gồm cả tiền sử bệnh parasommnias di truyền, anh ta đã được các chuyên gia xác nhận là đang bị mộng du khi xảy ra vụ án. Không cố ý, không có trách nhiệm và không có tội. 5. Năm 1994, Michael Ricksgers bị buộc tội giết vợ. Anh ta khẳng định rằng không cố ý giết vợ vì lúc đó đang lúc mộng du. Điều này cũng đã được luật sư bào chữa đề cập tới. Các công tố viên lý giải, Ricksgers bị tuyệt vọng khi biết vợ ý định rời bỏ anh ta. Ricksgers khai với cảnh sát rằng anh ta thức dậy tìm một khẩu súng và đã thấy vợ nằm trong vũng máu bên cạnh. Anh ta còn cho biết thêm rằng anh ta đã mơ thấy một kẻ đột nhập. Tuy nhiên điều này không làm lay chuyển hội đồng xét xử. Ricksgers bị kết án tù chung thân. 6. Năm 1997, người đàn ông Scottland, Falater, đã dùng dao đâm chết vợ mình với 44 nhát chí mạng. Sau đó anh ta kéo vợ vào một bể bơi ở sân sau và dìm đầu cô xuống nước. Một người hàng xóm đã chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng và gọi cho cảnh sát. Falater không có chứng cớ ngoại phạm nhưng anh ta cố gắng bảo vệ mình bằng bằng chứng là bị bệnh mộng du. Anh ta cho biết là đã có tiền sử về bệnh mộng du và bị giấc ngủ điều khiển nên anh ta hoàn toàn vô thức lúc vụ việc xảy ra. Nhưng Falater đã cố gắng giấu giếm những vật chứng mà sau đó cảnh sát đã phát hiện: một con dao, bộ quần áo đẫm máu, ủng, găng tay, và quần áo lót được nhét trong một côngtennơ giấu trong xe ô tô. Hơn nữa, lúc đâm và dìm vợ xuống nước, người hàng xóm còn thấy Falater ra hiệu cho con chó của anh ta nằm xuống, một hành động mà chỉ có người tỉnh táo mới có thể làm. Toà đã tuyên án Falater tội danh giết người và kẻ thủ ác phải chịu mức án nặng nhất năm 1999. 7. Stephen Reitz giết chết người tình là Weinfurtner, một phụ nữ khoảng độ tuổi 40 đã có chồng tại đảo Catalina năm 2001. Anh ta đã dùng một lọ hoa đập vào đầu cô. Nhét những mảnh vỡ vào da đầu cô, bẻ gãy cổ tay, đập gãy xương sườn, xương mặt và xương sọ. Reitz còn dùng một con dao đâm ba nhát sâu vào sau cổ cô. Thủ phạm khai với cảnh là đã không hề nhớ gì về hành vi giết người và chỉ nhớ rằng mình đã ẩu đả với một người đàn ông nào đó đột nhập vào nhà. Vốn làm nghề đánh cá bán, Reitz cho cảnh sát biết rằng con dao đâm vào cổ Weinfurtner là loại dao mà dân chài lưới dùng để giết cá mập. Tại phiên toà, bố mẹ anh ta xác nhận anh bị bệnh mộng du từ nhỏ nhưng hội thẩm toà không công nhận điều đó. Toà tuyên bố Reitz tội danh giết người với mức án nặng nhất năm 2004. Có thể phán quyết của toà còn dựa trên những tiền án về tội hành hung của Reitz với Weinfurtner trước đó. Trong đó có vụ anh ta đã đột nhập vào phòng của Weinfurtner và đe doạ cô rằng anh ta có thể moi ruột bất kỳ ai giống như làm với một con cá. Theo VietNamNet | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Tin tức dành cho teen đây: | |
| |
| | | | Tin tức dành cho teen đây: | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |